Tối qua mình ngồi cả buổi tối nói chuyện với Philip, một người mà mình vô cùng yêu quý. Anh đã đi gần 80 nước, và hiện nay đang làm việc cho một tổ chức phi chính phủ ở châu Phi.
Mình kể rằng hiện nay công việc, gia đình, bạn bè, tất tần tật cuộc sống ở Việt Nam của mình đều rất tốt, nhưng không hiểu mình vẫn nôn nao trong lòng. Mình nhớ cảm giác hồi hội khi đến một vùng đất mới, mình nhớ những nụ cười đến ấm lòng của người xa lạ, mình nhớ những người bạn ở những nơi xa xôi. Ôi, mình nhớ những cuộc hành trình ...
Và sáng nay, anh đã tặng mình một câu thế này.
Tối qua mình ngồi cả buổi tối nói chuyện với Philip, một người mà mình vô cùng yêu quý. Anh đã đi gần 80 nước, và hiện nay đang làm việc cho một tổ chức phi chính phủ ở châu Phi.
Mình kể rằng hiện nay công việc, gia đình, bạn bè, tất tần tật cuộc sống ở Việt Nam của mình đều rất tốt, nhưng không hiểu mình vẫn nôn nao trong lòng. Mình nhớ cảm giác hồi hội khi đến một vùng đất mới, mình nhớ những nụ cười đến ấm lòng của người xa lạ, mình nhớ những người bạn ở những nơi xa xôi. Ôi, mình nhớ những cuộc hành trình ...
Và sáng nay, anh đã tặng mình câu này.
"Nếu nó vẫn ở trong tâm trí bạn, thì nó đáng để bạn mạo hiểm" - Paulo Coelho